Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Đời anh Lả (triện thơ máy)

Anh Nhất ba trăm phần trăm (300%)
Ngồi Ba Nhan vưỡn mơ nằm Bá Linh
Nghề: buôn hàng xén linh tinh
Thạo 4 ngoại ngữ, tài tình lắm thay.


Đã sinh ra ở kiếp này,
Tinh Hoa quyết phải tỏ bày khắp nơi.
Thiên văn, Địa lý thôi rồi
Lại tường Nhân sự, tuyệt vời xiết bao.


Nước Mẽo tít tận nơi nao,
Hỏi mấy người biết thằng nào Sỹ dâm?
Tài năng, đít rất là thâm,
Làm nail, chém gió ầm ầm một phương.


Sỹ dâm vốn nghiệp đao thương,
Nhưng vì già hói, địa phương nhận về.
Hành trang binh nghiệp đéo giề,
Đôi sịp vằn vện mang về cho oai.


Nhất – Sỹ cặp đôi kỳ tài,
Gặp nhau dư thể Trời bài, khéo ghê.
Cùng nhau ước hẹn, nguyện thề,
Chưa đến Hoa Cải, chưa về quê hương.


Sỹ dâm thạo ngón cải lương,
Nhất thì khéo múa, ca nương thấm gì.
Cả hai song tấu mê ly,
Nầu chiện thế sự, nầu thì ái ân.


Chiện xa rùi đến chiện gần,
Quán bựa là chốn rầm rầm bán buôn.
Chủ quán Mặt Thớt Miệng Trôn,
Bựa thì khắp cõi, nổ hơn Núc nhiều.


Lả thổ tồn, Bựa hạng siêu.
Thanh niên yêu nước hạng liều phương Nam
Lả ta vốn dĩ chăm làm
Ngày cầy 2 chốp, đêm làm cún con.


Anh Lả lòng nặng nước non,
Ghét Bê từ lúc kèn còn bé teo.
Bây giờ kèn tựa dưa leo,
Lả vưỡn căm lắm, căm nghèo, căm Bê.


Hồi bé, gia cảnh rất phê,
Lớn hơn 1 tẹo, phải về nông thôn.
Cả ngày đào giếng, dòm lồn.
Chỉ mong sớm giở lên Gồng, là mê.


Lả ôm một mối não nề,
Bao giờ Hoa Cải kéo về Thụ đô.
AK lúc đấy tha hồ,
Rồi ra mả Cụ tồ tồ cho phê.


Trần gian lắm nỗi ê chề,
Chí nhớn chưa thỏa, lại về mân cu.
Lả ngày thì chưởi Bê ngu,
Đêm đêm gõ phiếm hu hu chiện nhà.


Thổ tồn vốn tính hiền hòa,
Một vợ, hai chip, rất là ô-kê.
Nhìn qua, ai cũng phải mê.
Dưng mà nghe kể, trăm bề đớn đau.


Vợ Lả mắt sắc dao cau,
Lả yêu từ thưở gặp nhau Miệt vườn.
Yêu rùi là phải bem luôn,
Làm đôi ba nháy, đỡ buồn con cu.


Dăm tháng, cái bụng lù lù,
Ừ thì đám cưới, đi tù đời giai.
Cưới rồi Lả ngẫm mình tài,
Tậu trâu được nghé, đời ai sánh bằng.


Ngày vui xẹt tựa sao băng,
Đẻ ra thằng nhóc, thị quăng về nhà.
Muốn đón? 2 tỷ bỏ ra.
Em làm cái sổ, gọi là phòng thân.


Thế rùi thoắt cái hóa thân,
Thục nữ biến mất, bà chằn hiện ra.
Cả ngày ẻm nhiếc, ẻm la,
Bật ư? Phóng lợn rút ra xiên liền.


Lả đương nghĩ cưới được tiên,
Bỗng dưng có một bà điên trong nhà.
Lả thành chăm chỉ việc nhà,
Bởi ẻm còn bận la cà, sốp-binh.


Từ ngày chằn lửa hiện hình,
Lả đương oai vệ, thình lình đổi vai.
Hàng ngày cứ mải miết cày,
Tiền thì nộp hết, đời trai còn gì?


Lả thèm nhõn cái ti-vi
Khóc lên khóc xuống, làm gì được đâu?
Kể trên Quán Bựa đã lâu,
Bựa thương cảm lắm, cũng rầu, cũng đau.


Người mới người, phải thương nhau,
Thế nầu Lả khổ dư trâu vầy trời?
Thôi, coi như giả nợ đời.
Bao giờ giả hết, một nhời bai bai.


Cũng coi như một đời giai,
Tài cao chí nhớn mấy ai sánh bằng.
Thế mà dưới dái, trên răng,
Cứ thế sống nốt, lằng nhằng làm chi.


Rảnh rỗi lên Quán ỉ i
Hết mẹ rùi đấy, còm đi, ngại giề?
Không còm thì rước giở về,
Thấy vui thì cứ hề hề vài câu.


Lúc rảnh, lại viết tiếp sau
….

9 nhận xét:

  1. [si="4"][co="#000099"]
    Còn hơn Đời cô lụ nữa.
    Thơ ok, con Fa có edit ti it nào kg đới.
    Khà khà
    [/co][/si]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Máy làm đấy. Edit cứt!

      Khà khà

      Xóa
    2. Đoạn sau nhớ diềm hàng nhiều nhiều chút cho thêm phần hài hước là good.

      Xóa
    3. tiếp theo sẽ là Đời anh Tửng khà khà

      Xóa
  2. Trả lời
    1. Kính anh!
      Anh hề cái đéo?

      Xóa
    2. "Thấy vui thì cứ hề hề vài câu" mà anh. Nhưng mà đang đời anh Lả nhét thêm hai ấu dâm vầu làm chi vại

      Xóa
    3. Chiện nài bắt đầu từ vụ chat chit, nên tôi lôi anh Sỹ mới anh Nhất vào cho xôm tụ ý mà

      Xóa
  3. Sao có người -như tui đây- rặn cả ngày không có nủi một câu ra hồn, vậy mà cô thở cũng ra thơ, hay vãi Pín.

    Trả lờiXóa