Dân Nghề triền thống theo Bê,
Đội ơn Cu nặng nên thề trung kiên.
Học xong, DoG nhậm chức liền,
Ê-cô-bác, DoG: nhân viên tưới trồng.
Cả ngày ra đứng vào trông,
Trông cây, trông cỏ, rùi trông chuồng bò.
Được kiêm thêm chức coi kho,
DoG vui lắm lắm,”Đời no bụng rùi”.
Buổi sáng ngậm cứt phun cây,
Ban chiều nhổ cỏ, đêm cầy hố phân.
DoG chăm, làm chẳng phân vân.
“Về quê để ngắm đít trâu, đéo thèm?”
Chăm chỉ, DoG chẳng lèm bèm,
Chịu khó ngậm cứt, có thêm tý mầu.
Thi tài yên nghỉ đã lâu,
Nay đời nho nhã, lại sâu ra ngoài.
Mở cái lốc, để khoe tài.
Thi ca ghê lắm, mấy ai không thèm.
Một ngày, nhận được Pi-em,
“Làm CAM, DoG nhé, thổi kèn cho Bê.”
Từ nay, thỏa chí, đúng nghề,
Ngậm cứt nhúc nhắc, còn thì on-lai.
DoG ngồi hóng mạng, hóng đài.
Thấy đâu có bật, nhảy vào, chiến luôn.
Rằng, dân là lũ “lầu chôn”
Đã tham, lại dốt, biết lồn gì đâu.
Rằng, bọn chí thức đầu trâu,
Adua, khoe mẽ, cái đầu đầy phân.
Rằng, Cụ là bậc thánh thần,
Bê là cao cả, muôn phần vinh quang.
“Cậu đây trân quý như Vàng,
Chưởi vì tâm huyết, có màng chi đâu?”
Quán Bựa, DoG chơi đã lâu,
Cũng thơ, cũng nhạc, cũng ngầu như ai.
Nói chung cả Quán khen tài’
DoG khoái chí lắm, vẫy tai tít mù.
Thế rùi câu chiện đẩy đưa,
Đến chiện Bê – Cụ, DoG hùa mới Cam.
Cặp đôi cứ thế là bam,
Lúc bàn nghị định, lúc bàn thông tư.
Hỏa mù tung tít mịt mù,
Đánh võng các kiểu, rối như lông buồi.
Khi mà thấy sự chẳng xuôi,
Cùng lặn, hoặc chiển sang bài chưởi rông.
“Địt mẹ thằng Diện hán nôm,
Tiên nhân Bọ lập, mặt lồn Đông A.
Tổ sư bọn chống Bê ta,
Bọn Bựa ngu ngẫn, Bê là đỉnh cao.”
Rùi DoG cứ thế thao thao,
Rằng “Lũ chống Đỏng tào lao, trình gì?”
DoG sủa, ai cũng phải nghi,
Vì toàn chưởi đổng, lấy gì làm tin?
DoG thì cứ thế hiên thiên,
Chiện gì cũng tỏ, cũng duyên, cũng tài.
Rằng: “Trên cái cõi ảo nài.
Cậu là số một, số hai, chớ đùa”.
Ngày tháng vun vút thoi đưa,
DoG thổi kèn nhẽ cũng vừa chục niên.
Cuộc đời sống cảnh thần tiên,
Cứt – kèn giúp DoG dựng nên cơ đồ.
Giờ kiêm thêm chức đổ bô,
Tính ra, chức vụ không vừa đâu nha.
Thi thoảng tấm bánh, đồng quà,
DoG về Nghề xứ, gọi là thăm quê.
Cỗ bàn đón tiếp xum xuê,
DoG tự hào lắm, xứ Nghề nhất anh!
Nức danh Cậu DoG ghẻ hoành,
Nhờ ơn Bê đã để dành cứt cho,
Cuộc đời cậu DoG ấm no,
Cả ngày quàng quạc, chả lo mẹ gì.
Chẳng hoài một kiếp nam nhi,
Tề gia, trị quốc, ai bì nổi đây?
Thơ máy biên đã khá dài,
Tôi phải cút đã, bái bai, xi dìu...
[si="5"][co="red"] Haha........đúng là đẳng cấp thơ Bựa. Tài đến thế là cùng !
Trả lờiXóaĐề nghị các nhà Bựa thơ làm thơ về em Cam cho xứng đôi với Dog Ghẻ chứ ?
[/co][/si]
hahaha chuẩn thơ chuẩn thơ!
Trả lờiXóaCảm ơn các quý anh. Các quý anh khen tôi, tôi xin nhận hết khà khà
Trả lờiXóakhà khà, giỏi quá Chạn khắm, đù má, thời anh học Kiến nụi vẫn oánh nhau với bon C500 suốt. Địt cụ cái lũ bị tẩy não này nó cuồng tín thật.
Trả lờiXóaVầng, kính anh!
XóaDoG giờ được chị Beo Hồng
Trả lờiXóaCho thêm cái chức ôm mông ngửi quần
Thơ sến được chị bơm dần
Thổi lên thành bãi nổi phềnh trên Beo
Dog mình thấy thế liền reo
Cậu nay đã được mụ Beo phong thần
Là chiến sĩ chốn hồng trần
Cậu thề nguyện mãi liếm phần cho Bê
từ nay đời Cậu no nê
Cứt Bê ngụp lặn còn gì sướng hơn...
Quê cái zụ xì lip giả , trốn biệt tăm hehe!! DG ơi ! Ba hồn bảy vía trồi lên đi !!!
Trả lờiXóaRối như lông buồi, ha ha tui không thấy thế nhưng cô ví hay quá,tui khen tui khen.
Trả lờiXóa