Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Song Tinh Truyện - P3



(Ảnh nhẩy. Vẽ đẹp phết, nhỉ!)



Phần 3
Thầu kia đã nhắm cho Sơn
Thủy ngu nên phải cắn nồl, vậy thôi!

Hai thằng cắp đít trở về

Mơ màng đến cảnh đê mê đang gần

Mỵ Nương xinh đẹp tuyệt trần

Mông căng vếu nở, muôn phần thơm nguôn

Nghĩ thôi súng đã cứng luôn

Ngày mai nhất quyết phải tuôn ầm ầm

Sức vóc Sơn – Thủy vốn vâm

Lại thêm thuốc bổ, rượu ngâm suốt ngày

Sơn thì lắm món cỏ cây

Chim thú các kiểu, rồi tay gấu rừng

Thủy Tinh cá ngựa tưng bừng

Cả 2 dương khí phừng phừng khỏi chê.





Thủy Tinh dân biển, tính quê

Thật thà chất phác, tối về ngủ luôn

Sơn Tinh từ nhỏ đi buôn

Ăn xong lập tức vào buồng ủ mưu

“Tuy mình từng trải phong lưu

Nhưng câu “cẩn tắc vô ưu” đéo thừa

Ngày mai trong lúc cày bừa

Cướp cò 1 phát thì thua nó liền”

Nghĩ mãi ra 1 mẹo tiên

Sáng ra dậy sớm, ngồi thiền quay tay

Xong xuôi hớn hở mặt mày

“Nhất khoát phần thắng về tay thằng này”





Quả nhiên Sơn tính quá hay

Thủy chơi xanh – chín, thua ngay tức thì

Tuy rằng tinh lực thần kỳ

Nhưng Sơn vượt trội, cứ phi rần rần

Nương ta lên đỉnh chục lần

Nói chung mãn nguyện, muôn phần thỏa thuê

“Cuộc thi tưởng phải xử huề

Nhưng Sơn quá đỉnh, theo về núi thôi

Nhưng Thủy cũng hạng khó xơi

Làm nó bẽ mặt, nó chơi thì phiền”

Lập tức báo Hùng King liền

“Ông bô nghĩ cách, xử yên vụ này”

“Yên tâm, bố đã ra tay

Gạo nào bố cũng đem xay tức thì”




Hùng King cho gửi thư đi

“Sơn – Thủy đều đỉnh, cuộc thi xử hòa

Bây giờ, muốn cưới con ta

Ngày mai phải nộp được ba món này:

Nhân sâm to bằng bắp tay

Sừng tê mét rưỡi, con cầy tạ tư”




Sơn được tin, sướng ngất ngư

Lập tức gom đủ, y như thư đòi

Khuyến mại thêm gà, ngựa, voi

“Của nhà trồng được, tiếc bòi gì đao”

Sau này đéo hiểu vì sao

Truyện thành chín cựa, chín mao, chín ngà?




Nói về anh Thủy thật thà

Hùng King đòi thế, biết là bị chơi

“Địt mẹ tao ở biển khơi

Mày đòi như thế, biết moi chỗ nào

Bố con mày nhớ mặt tao

Phen này chớ trách bố đào nhà bay”

Về nhà gọi hội đi ngay

Quyết lấy máu rửa hận này mới nguôi





Hùng King sợ quắn cả người

“Sơn ơi mày giúp bố chơi thằng này”

Sơn liền lập tức ra tay

Gọi hội đông nghịt đến quây Thủy gà

Hội Thủy lặn lội đường xa

Bất ngờ bị úp, thế là thua thôi

Hùng King tưởng chết đến nơi

Ai ngờ được cứu, mừng ơi là mừng!




Thắng trận ăn nhậu tưng bừng

Nhân tiện làm cỗ để mừng cưới luôn

Ai cũng vui, đéo ai buồn

Tiệc tùng thác loạn rượu tuôn ào ào.




Sơn – Nương về chốn núi cao

Chặt rừng, khai mỏ, tiền vào rất kinh

Còn về anh gẳm Thủy Tinh

Nguôi nguôi, tự nhủ “Thôi mình cho qua

Dù gì cũng hạng đại gia

Chân dài đông nghịt, kệ bà em Nương

Em ẻm mình cũng đã tương

Đã rành mọi nhẽ cái nường của em”


Nói chung là mọi chuyện êm

Sơn – Thủy đình chiến, bình yên đong tiền

Có thằng văn sỹ điên điên

Đéo đâu dựng chuyện nghìn niên oán thù

Đánh đấm là chuyện rất ngu

Nhưng Lừa lại khoái, rất ư lạ kỳ

Thủy Tinh thua trận, bị đì

“Nghìn năm ôm hận”, còn gì đời trai?

Sơn Tinh hoành tráng, quá tài

Nâng thành Thánh Tản, đời ai sánh bằng!

Hết.


Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Song Tinh Truyện - P2

Sơn - Nương - Thủy (Kịch Lừa)

Phần 2

Dân chơi Sơn - Thủy so tài
Nương nảy sáng ý, thử tài phòng the


Đầu tiên thi bắn thuốc lào

Thủy làm 3 phát, xanh xao mặt mày
Sơn cười “Cái thằng hãm chày”
Bắn luôn chục nhát, điếu cày toác ba
Cuộc 2 thi hát kara
Thủy ta trúng tủ, chơi ba bài hò
Giọng Sơn trong vắt như bò
Thành ra thua trận, “Đéo lo, vẫn hòa”
Các trò liên tục diễn ra
Đập đá, bú rượu, chăn gà, nuôi rau…
Sơn – Thủy trình đỉnh như nhau
Thành ra hòa mẹ, đau đầu Hùng King
Mỵ Nương lẩm nhẩm một mình
“Cơ sự đã thế, để mình xuất chiêu”


Oanh vàng thỏ thẻ “Bố yêu,
Bố cứ vào nghỉ, con điều hàng cho
Ở đây đã có con lo
Bao thằng cũng chấp, huống hồ nhõn hai”
Hùng King nghe thấy êm tai
“Mày điều em mét bảy hai cho thày
Chỗ này giao lại cho mày
Xong việc vào bẩm báo ngay tức thì”
Nói xong cắp đít quay đi
Nương nhìn Sơn – Thủy, cười khì “Hai anh,
Em nói ngắn gọn cho nhanh
Các anh đều giỏi, đều rành nghề chơi
Tỏ tường mọi ngón trên đời
Làm em cân nhắc đứng ngồi nôn nao
Đang đéo biết làm thế nào
Bỗng nhiên ý sáng nó trào cả ra
Hãy theo lối của Tinh Hoa
Lên giường phân định, rất là Văn minh”
Sơn – Thủy giật hết cả mình
“Threesomes, hay nó bắt mình thông nhau?”
Nương cười: “Đéo phải thế đâu
Từng anh sẽ được đến hầu giấc em
Bây giờ trời đã nhá nhem
Hai anh về nghỉ, mai em sẽ mời”
Sơn – Thủy nghe nói cả cười
“Tưởng gì, thi thế anh chơi, sợ gì
Mai em cứ chuẩn bị đi
Anh đây trình độ mê li, xin thề”

Xin phép tạm dừng!

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Song Tinh Truyện - P1

(Ảnh nhẩy)



Phần 1
Mỵ Nương mót cưới, kén chồng
Từ đâu hai chú tồng ngồng đến thi




Sử Lừa theo lối truyền mồm
Đến nay cũng xấp xỉ tròn 4k
Tổ tiên phát tích Lừa ta
Lạc Long Quân đó chính là tên anh
Gặp Âu Cơ phát, cưới nhanh
Đẻ ra bọc trứng nở thành trăm con
Đứa xuống biển, đứa lên non
Thằng rút ruột biển, thằng bòn rừng xanh
Thằng cả được cái rất nhanh
Xí ngôi to nhất, trở thành Hùng King
Dựng nước rất đỗi tài tình      
Trải 18 chú, tình hình khá ngon
Hùng Kings thọ vãi cả nồl
2000 niên chẵn, kinh hồn làm sao
Đời nào cũng có anh hào
Kể ra cũng lắm như “sao” bây giờ.


Bồi hồi nhớ lại chiện xưa
Hùng King 18 bấy giờ cao niên
Con giai đéo có, rất phiền
Có nhõn 1 gái, như tiên giáng trần
Thần thái thoạt tưởng là đần
Nhưng mà nom kỹ, muôn phần thanh tao
Mắt lá dăm, má phớt đào
Chân dài, da trắng, mông cao, ngực đầy
Mỵ Nương xinh đẹp như Tây
Sở thích “tự sướng”, lên “phây” khoe hàng.


Nức tiếng xinh đẹp vãi hàng
Mỵ Nương được lắm anh chàng bám đuôi
Bản thân cũng cấn lắm rồi
Nên thưa mới bố: “Cưới thôi, ông già!”


Hùng King thông báo gần xa
“Con tao đã nhớn, rất là xinh tươi
Mỵ Nương nó mót chồng rồi
Thằng nào hứng thú, mời bơi về thành
Nhưng tao nói vuông cho nhanh
Đại gia hẵng đú về thành gặp ta”


Tin vui vừa mới phát ra
Hồ sơ tấp nập, chật ba gian buồng
Phần đông đẳng cấp dân thường
Dân chơi cũng có, nhưng Nương chê nhàu
Đến hôm hết hạn nộp thầu
Bỗng có 2 chú từ đâu xông vào
Chú nào trông cũng anh hào
Cao trên mét tám, thanh tao vãi lìn
“Anh mày tên gọi Sơn Tinh
Nhà trên núi Tản, quả tình đại gia”
“Anh đây Đông Hải là nhà
Thủy Tinh là húy, danh gia nhiều đời”
Sơn – Thủy nom quá tuyệt vời
Mỵ Nương thổn thức: “Bố ơi, đây rồi”
Nhưng chỉ được cưới 1 thôi
Đâm ra Nương cứ bồi hồi, đắn đo
“Anh nào cũng dạng khoai to
Đại gia hoành tráng, chẳng lo thiếu gì”
Hùng King bố trí hội thi
Hai thằng Sơn – Thủy phân bì thấp – cao



Dừng như 1 thông lệ. Câu viu, câu còm tý xem sao.


Phần 2

Phần 3