Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Đời anh Bom (triện thơ máy)



Bom sinh ở Cổ Nhuế làng,
Trưởng nam danh tộc nhất làng nghề phân.
Mới sinh tiếng đã rần rần,
Quái nhân dị tướng, vửa đần, vửa dâm.


A-lô thối tựa tre ngâm
Người lùn, mắt lé, môi thâm, mặt chì.
Đầu trọc lóc, đít thâm xì,
Chục tháng đã biết chạy đi soi hàng.


Gia cảnh Bom rất huy hoàng,
Nối dòng theo Cụ, xếp hàng Công Khanh.
Đi sơ tán, chạy loanh quanh,
Ngón dâm cứ thế phát nhanh, vù vù.


Bốn tuổi đã biết lồn – cu,
Thủ dâm thuật đã trường tu, lên thần.
Ti nhiên do xóc vô ngần,
Lòi rom từ bé, muôn phần đớn đau.


Nhà chật, có phòng riêng đâu,
Nhìn pa "nện" má, lòng sầu bi thương.
Rằng, thương cho kiếp đêm trường,
Thú vui chồng vợ đoạn trường, gian nan.


Nằm im, thở khẽ trong màn,
Vửa xem, vửa ngẫm ra ngàn điều hay.
Nào “giồng cải”, nào “vác cày”, (1)
Cầm chim, sờ bướm, vặn tay, giật đầu.


Thủ dâm thuật luyện rất ngầu,
Khổ dâm cũng trải, thiếu đâu ngón nghề.
Ngoài ra, đời rất là phê,
Rình xem tỉn lén, rồi về quay tay.


Mười lăm tuổi, được đi Tây,
Bõ công Bom đã quay tay miệt mài.(2)
Cá ra biển rộng, sông dài,
Vang danh thiên hạ kỳ tài làng Phân.


Nhận học bổng, chẳng lần khân,
Nga Sô thẳng tiến, dấn thân vào đời.
Ô-đét-xa, chốn tuyệt vời,
Thỏa lòng mong đợi 1 đời pa-ma.



Nhưng Bom nào giống người ta,
Không học, chỉ thích gian tà, phô dâm.
Những mong được chọc, được đâm,
Trắng, Đen, Vàng, Đỏ, Bom không nề hà.


Thông minh tột bậc như gà,
Bom bị xỏ mũi dững ba bốn lần.
Bom chán nản, nhẽ mình đần,
Lại thêm số cứt, phận mình lôm côm.


Thưở sinh viên, đói thối mồm,
Bom lên đồi vắng, lồm cồm bò, lăn.
Lừa chó rùi bóp chết nhăn,
Mang về Ký túc, nấu ăn, diệu chè.


Cả đêm đi ỉa té re,
Lũ tham lỗ miệng tóe loe đầy quần.
Từ đấy Bom tự ước nguyền,
Đoạn tình thịt chó, dứt duyên Mộc Tồn. (3)



Dăm năm, học cũng đã xong,
Bom trốn ở lại, bán rong, kiếm tiền.
Mấy khi đến chốn thần tiên,
Trải Tây chưa thỏa, có điên mới về.


Thế rùi từ đó mải mê,
Đông Âu, Nga Ngố lộn về, lộn đi.
Có gặp gỡ, có chia ly,
Bị thêm dăm vố, Bom đi bằng mồm.


Vạ vật thêm dăm ba hôm,
Chịu khổ không xiết, lồm cồm về quê.
Những tưởng 1 trận ê chề,
Ngờ đâu Cổ Nhuế đón về vinh quy.


Làng Phân nhõn Bom thoát ly,
Mới lị lúc bấy đâu bì Sô Liên.
Bom ta sung sướng phát điên,
Đương từ giẻ rách, thoắt lên Ông Hoàng.


Nhà Bom tuy oách nhất làng,
Nhưng nghề hốt cứt, kém sang muôn phần.
Đêm nằm suy tính xa gần,
Bom mang tay nải, quyết mần giáo viên.


Nghề giáo hồi hổi như tiên,
Oai như cóc cụ, tuy tiền không đông.
Đi bộ mòn mấy đôi tông
Bom mua xế nổ, chạy rông, đong hàng.


Tình duyên Bom khá bẽ bàng,
Yêu lên yêu xuống mấy nàng xinh tươi.
Tuy Bom như thể đười ươi,
Nhưng mác Tây học, người đời ước mơ.


Bom vưỡn tâm đắc đến giờ,
Tỉn nguyên cả xóm, toàn cô mỡ màng.
Ti nhiên, có 1 cô nàng,
Bom tưởng được "chén", hóa nàng lừa, "xơi".


Cũng là 1 kiếp dân chơi,
Nghề giáo bó buộc vào nơi lối lề.
Một lần quen thói dâm dê,
Bom bị đuổi việc, cút về quê hương.


Đời Bom từ đấy tha phương,
Xuống Phồng xin xuất Viễn dương hải hành.
Vốn liếng có tý tiếng Anh,
Học mót trong lúc loanh quanh, bụi bờ.


Thủy thủ hồi hổi gà mờ,
Bom biết Anh ngữ, được đưa lên tàu.
Công việc cũng có gì đâu,
Lau dọn chuồng xí, tra dầu, cuộn dây.


Bom được đi đó đi đây,
Cũng là thỏa chí từ ngày bé thơ.
Đến cảng thì tót lên bờ,
Chơi phò, nhặt nhạnh mang về cố hương.


Đi bể cũng dăm năm trường,
Bom dính hủ hóa với phường Pê-đê.
Hà Nụi, bỏn tống Bom về,
Lớ nga lớ ngớ, làm nghề thợ xây.


Theo công trình, lượn đó đây,
Xách xô, trộn vữa, đi dây, trát trần.
Đã xa lánh được mùi phân,
Bom mãn nguyện lắm, lên dần Tinh Hoa.


Làm người, cốt phải thật thà,
Nhưng Bom liến láu, rất là gian manh.
Tán gái chỉ để “tàu nhanh”,
Rùi lên ngựa chạy thả phanh, cút liền.


Thế rùi qua tuổi tráng niên,
Gom được tý vốn, Bom liền về quê.
Định theo nghiệp tổ, hành nghề,
Hay đâu Nghề Cứt đã về thiên thu.


Bấy giờ, tự trách mình ngu,
Học hành lớt chớt, phàm phu, bạc tình.
Còn đây thân xác hôi rình,
Lang thang, vất vưởng, một mình, ai thương?


Thôi thì còn một nắm xương,
Điều nghiên chiện cũ, tìm đường khai tâm.
Giờ thì đã triệt được dâm,
Vì kèn đã hỏng, chỉ đâm bằng mồm.


Bom thường vạ vật chè bồm,
Lê la quán nước, hóng mồm thế gian.
Có chút vốn, cũng thi gan,
Buôn bán kiếm chác, mở mang gia tài.


Giời thương, Bom phất dài dài,
Tư vấn thiên hạ, chẳng hoài mõm loe.
Cũng tậu nhà, cũng mua xe,
Cũng đòi đánh gốp, cũng nghề văn chương.


Bom đạt "Tinh Hoa lề đường",
Mở ra Quán Bựa, một phương xưng hùng.
Thời trẻ lang bạt, vẫy vùng.
Bom nhiều chiện lạ, chiên dùng câu viu.


Chiện Kinh-tài, chiện tình yêu,
Chiện Lừa, chiện Khựa, chiện chiều, chiện trưa.
Chiện Bê, chiện Cụ, chiện xưa,
Chiện ma, chiện quái, chiện mưa, chiện đời.


Tự thấy Tinh Hoa tót vời,
Bom hãnh tiến lắm, lên đời Tiên tri.
Tất nhiên, Bom biết đéo gì,
Nhiều Bựa đương mến, bỏ đi, hoặc dìm.


Bom cũng chẳng chịu ngồi im,
“Ngoài đời Zì đã bị dìm đớn đau.
Lên trên Quán Bựa, còn lâu,
Zì là bạo chúa, phải đâu lìu tìu.”


Tuổi già nắng xế về chiều,
Bom đâm tha thẩn dững điều khi xưa.
"Ngày trước, Zì vưỡn là Lừa,
Tha thứ, em nhé, chiện xưa chớ buồn."


Già hói nên nắng mưa luôn,
Đang vui, thoắt cái đã buồn được ngay.
Buồn tình, Bom lại cầm chầy,
Mò ra sân gốp, múa may chíu chìu.


Thân già ngày một quạnh hiu,
Có con chó phốc sớm chiều ái ân.
Đã trải một kiếp phong trần,
Giờ Bom chỉ muốn nhàn thân, nhẹ đầu.


Chiện Bom nhẽ còn lâu lâu,
Nay tạm viết thế, giải sầu ban trưa,
…  









Ghi chú:

(1): Tiên ông giồng cải, Vác cày qua núi - các tư thế sếch kinh điển
(2): Miệt mài quay tay, vận may sẽ đến - tục ngữ 200X 
(3): Mộc Tồn = Cây còn = Con cầy = Con chó. Tức món thịt chó.



Bonus:

Bom già sến Lễ tình nhân
Kể chiện tình ái muôn phần bi thương.
Thế rồi nghề cứt Bom tương,
Khoe ta lão luyện, tỏ tường hơn ai.

Fà giò mới thật kỳ tài,
Làm thơ như mái, chơi ngai 1 tràng.
Bom rơi vào cảnh bẽ bàng,
Quay sang bới cứt, dìm hàng Bín teo.

Rằng “Đồ ăn theo nói leo,
Gúc được cái ảnh, phịa lèo móc phân?”
Bín teo đéo có lần chần
“Anh móc cứt thật, mùi phân đầy người.

Anh đây chân thật tuyệt vời,
Dì đéo móc cứt, dìm buồi được anh.”
Bom ta thấy sự chẳng lành,
Kiếm cớ cút thẳng, “Đá banh Zì về” 

19 nhận xét:

  1. hahaha....Trạn làm chị cười wa trời nè. [(o)]

    Hay wa, cứ thế phát huy nha Trạn. [;]

    Trả lờiXóa
  2. hahaha....Trạn làm chị cười wa trời nè. [(o)]

    Hay wa, cứ thế phát huy nha Trạn. [;]

    Trả lờiXóa
  3. Hô hố, cô Trạn biên được dài như thế cũng thiệt là tài

    Trả lờiXóa
  4. Tôi đương có mưu đồ hóng chiện quán Bựa rùi biên thơ máy anh ạ. Anh MTMT kể nhiều nên thông tin nhiều khà khà

    Trả lờiXóa
  5. địt mẹ con trạn nài thơ mái bốc mùi...địt mẹ khi nào có thơi mái cho thài đọc tiếp đây hở hở.....

    Trả lờiXóa
  6. Cái nài tùy thuộc vợ tôi anh ạ. Thị giao ít việc nhà thì tôi mới rảnh được. Khà khà

    Trả lờiXóa
  7. Được, địt mẹ, so ra thì chỉ còn kém tôi 2 bông nữa thui, khà khà

    Trả lờiXóa
  8. Anh Fà giò bốt Đời bé Lói đi. Nhà anh sao lại đóng cửa thế? Đéo vào được.

    Trả lờiXóa
  9. Chít cười mới ku Trạn, dưng hay đáo để, hế hế....

    Trả lờiXóa
  10. Đì má, Chạn làm thơ giỏi thật, anh khen!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vầng. Anh khen, tôi xin nhận. Dù anh sẽ phải khen cả đời khà khà

      Xóa
  11. Tôi loanh quanh gầm cầu Thanh Trì tưởng ổn hoá ra đéo phải, càng mò vào trung tâm càng thấy mình kém. Sư bố cu Trạn, thế này thì tôi đéo dám mần thơ máy nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chơi đi anh. Đời mấy tý.


      Mần cho vui ý mà!



      P/S: mà anh nhiều ních thế?

      Xóa
  12. Chào chủ nhà. Nay rảnh mới mò vào nhà Chạn, được dịp cười sặc sụa xả xì chét. Cuộc đời mr Bom qua biên lách của Chạn sáng rõ kinh mồn một. Phục khả năng chọn lọc-lẩy chi tiết - rồi biên lách của Chạn đấy, hehe.

    Trả lờiXóa
  13. Chào chủ nhà. Nay rảnh mới mò vào nhà Chạn, được dịp cười sặc sụa xả xì chét. Cuộc đời mr Bom qua biên lách của Chạn sáng rõ kinh mồn một. Phục khả năng chọn lọc-lẩy chi tiết - rồi biên lách của Chạn đấy, hehe.

    Trả lờiXóa
  14. Hai lém hai lém,cảm ơn cô Chạn khém.

    Trả lờiXóa