Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

T@m @anh chiến Lã Bố - P2

Ảnh nhẩy trên mạng

Nói về anh Trác nhà ta

Thấy Hùng bị chém, kể đà lo lo
Gọi con nuôi Bố hàng to
“Mày xem giúp bố để lo vụ này”


“Ông bô có đéo phải cay
Để mai con xử, bọn này thường thôi”
Trác nghe cũng thấy nguôi nguôi
Cho Bố đi nghỉ, rồi chui vào phòng.


Hôm sau Bố cắn sáng xong
Cưỡi ngựa xích thố, thong dong xuất hành
Nom Bố quả thực Tinh anh
To cao vạm vỡ, mới hoành làm sao.


“Thằng nào lấy số đệ tao?
Bước ra nói chuyện với tao đây này”
Vũ thấy tình hình khá gay
Nên vờ say rượu, ngủ quay trong màn.


Hôm qua ở Hổ Lao Quan
“Thằng Hùng ngã ngựa nên phang dễ dàng
Diệu vào trót nổ đùng đoàng
Giờ ra, thằng Bố nó phang bỏ bà!”


Bố trông lẫm liệt lòi Fa
Các tướng đối địch như gà, im re
Bố cười “Bọn gẳm nhà quê
Có ngon ra trận, so nghề mới anh”


Mấy chú trẻ trâu nít ranh
Diệu chưa tỉnh hết, nên gan như trời
Xông ra, chẳng nói lôi thôi
Bố đâm chết tốt, sợ lồi mắt ra.


Phi là đứa em thứ 3
Của chú Lưu Bị, Vũ là thứ 2
Râu hùm hàm én mày ngài (*)
Húng chó, xông thẳng ra ngai trận tiền


Bố chẳng nao núng, chiến liền
Uýnh nhau nhẽ cũng triền miên vài giờ
Vũ nằm trong chăn để chờ
Sốt ruột, nên mới lò dò đi ra


Phi trông thấy Vũ, vội la
“Giúp em, anh Vũ, xông ra đây nào”
Vũ đành phải vác Long đao
Xông ra mà bổ ào ào mới Phi.


Bố ta chấp hết, xá gì
Oánh thêm chặp nữa, Vũ, Phi mệt phờ
Quân tướng hai bên ngẩn ngơ
“Thằng Bố khỏe quá, bây giờ nguy to.”


Bị núp trong trận, khí lo
Sợ hai thằng đệ mồm to, trình còi
Bố xiên chết tốt thì toi
Thế là xách kiếm, loi choi xông vào.


Bố tuy anh dũng, trình cao
Nhưng 3 đánh 1 thì nào phải chơi?
Uýnh được lúc, hụt mẹ hơi
Lừa đâm mặt Bị, để rồi cút ngay


Quần hùng nô nức vỗ tay
“Ba thằng đánh một, thật hay quá trời!”
Bị chưởi: ”Bọn gẳm dở hơi
Giúp anh em bố, cười cười cái lôn”


Chư hầu lập tức chiến luôn
Đuổi Bố trối chết, cứt tuôn đầy quần
May mà quân Trác cũng khôn
Bắn tên, ném đá làm chờn hội kia.


Chư hầu thắng trận trở về
Ăn chơi nhậu nhẹt tía lia suốt tuần
Sau rồi cãi vã luôn luôn
Cho nên giải tán, lên đường về quê.


Trác – Bố thấy thế mà phê
Giờ yên tâm nhớn, phủ phê được rồi

Hôm nay tạm biên thế thôi
Khi nào rảnh rỗi thì tôi lại mần.




(*): Nhảy thơ Du Nguyễn

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

T@m @nh chiến Lã Bố - P1

Tranh Tàu (ảnh chôm)

Sau khi dẹp được Khăn Vàng
Vua tôi nhà Hán xếp hàng về kinh
Đổng Trác mới đám quân binh
Ốp theo hộ giá, quả tình cao tay.

Về kinh, được làm Kốp ngay
Làm quan to vật, đêm ngày chửi vua
Trác đéo suy tính được-thua
Tự nhiên nổi hứng, phế vua tức thì.

Anh hùng ở cả 3 kỳ (hehe)
Tức nổ con mắt, quyết di thằng này
Anh Tào Mạnh Đức rất hay
Bán nhà chiêu lính, chơi ngay, ngán giề.


Bị uýnh Khăn Vàng trở về
Thất nghiệp, nên phải bảo kê nhà hàng
Thấy anh Tháo nổ ùng oàng
Nên cũng kéo lính mà sang dây phần.


Chư hầu nói chung khá đần
Được mười tám lộ, muôn phần lôm côm
Viên Thiệu vốn giỏi Hán – Nôm
Được bầu Minh chủ, sướng chồm cả lên.


Trác ở nhà, sợ, kêu rên
 “Bố ơi con giúp bố liền, nghe con”
Hoa Hùng chạy ra lon ton
“Việc nài Người để cho con, dễ mà.”
  
Thế rùi Hùng dẫn quân ra
Chém liền mấy chú tướng gà liên quân
Chư hầu cứt đái đầy quần
Vũ liền đứng dậy, em mần nó cho.


Vũ ta tuy bụng hơi to
Nhưng mà sức khỏe như bò châu Phi
Xách đao sấn sổ ra đi
Tháo rót chén rượu, “Vội gì chú em?”
 

“Sếp cứ để đấy cho em
Lát về sẽ uống, mừng bem thằng này”
Thế rồi cưỡi ngựa phóng ngay
Ra trận, tức khắc chém bay đầu Hùng.

Về trướng ăn nhậu tưng bừng,
Nổ: “Thằng nhãi nhép, có chừng ấy thôi
Vung đao bổ nhát đứt đôi
Tưởng dư nầu hóa chíp hôi, trình còi”

Chư hầu vui quá đi thôi
Nhậu tưng bừng, “Chết mầy rồi Trác ơi”
Nhậu nhẹt vui ơi là vui
Nhậu xong đi hát, đã đời Tinh hoa.
  



Dừng câu tý viu tý còm nhế!

Phần 2