(Ảnh nhẩy. Vẽ đẹp phết, nhỉ!) |
Phần 3
Thầu kia đã nhắm cho Sơn
Thủy ngu nên phải cắn nồl, vậy thôi!
Hai thằng cắp đít trở về
Mơ màng đến cảnh đê mê đang gần
Mỵ Nương xinh đẹp tuyệt trần
Mông căng vếu nở, muôn phần thơm nguôn
Nghĩ thôi súng đã cứng luôn
Ngày mai nhất quyết phải tuôn ầm ầm
Sức vóc Sơn – Thủy vốn vâm
Lại thêm thuốc bổ, rượu ngâm suốt ngày
Sơn thì lắm món cỏ cây
Chim thú các kiểu, rồi tay gấu rừng
Thủy Tinh cá ngựa tưng bừng
Cả 2 dương khí phừng phừng khỏi chê.
Thủy Tinh dân biển, tính quê
Thật thà chất phác, tối về ngủ luôn
Sơn Tinh từ nhỏ đi buôn
Ăn xong lập tức vào buồng ủ mưu
“Tuy mình từng trải phong lưu
Nhưng câu “cẩn tắc vô ưu” đéo thừa
Ngày mai trong lúc cày bừa
Cướp cò 1 phát thì thua nó liền”
Nghĩ mãi ra 1 mẹo tiên
Sáng ra dậy sớm, ngồi thiền quay tay
Xong xuôi hớn hở mặt mày
“Nhất khoát phần thắng về tay thằng này”
Quả nhiên Sơn tính quá hay
Thủy chơi xanh – chín, thua ngay tức thì
Tuy rằng tinh lực thần kỳ
Nhưng Sơn vượt trội, cứ phi rần rần
Nương ta lên đỉnh chục lần
Nói chung mãn nguyện, muôn phần thỏa thuê
“Cuộc thi tưởng phải xử huề
Nhưng Sơn quá đỉnh, theo về núi thôi
Nhưng Thủy cũng hạng khó xơi
Làm nó bẽ mặt, nó chơi thì phiền”
Lập tức báo Hùng King liền
“Ông bô nghĩ cách, xử yên vụ này”
“Yên tâm, bố đã ra tay
Gạo nào bố cũng đem xay tức thì”
Hùng King cho gửi thư đi
“Sơn – Thủy đều đỉnh, cuộc thi xử hòa
Bây giờ, muốn cưới con ta
Ngày mai phải nộp được ba món này:
Nhân sâm to bằng bắp tay
Sừng tê mét rưỡi, con cầy tạ tư”
Sơn được tin, sướng ngất ngư
Lập tức gom đủ, y như thư đòi
Khuyến mại thêm gà, ngựa, voi
“Của nhà trồng được, tiếc bòi gì đao”
Sau này đéo hiểu vì sao
Truyện thành chín cựa, chín mao, chín ngà?
Nói về anh Thủy thật thà
Hùng King đòi thế, biết là bị chơi
“Địt mẹ tao ở biển khơi
Mày đòi như thế, biết moi chỗ nào
Bố con mày nhớ mặt tao
Phen này chớ trách bố đào nhà bay”
Về nhà gọi hội đi ngay
Quyết lấy máu rửa hận này mới nguôi
Hùng King sợ quắn cả người
“Sơn ơi mày giúp bố chơi thằng này”
Sơn liền lập tức ra tay
Gọi hội đông nghịt đến quây Thủy gà
Hội Thủy lặn lội đường xa
Bất ngờ bị úp, thế là thua thôi
Hùng King tưởng chết đến nơi
Ai ngờ được cứu, mừng ơi là mừng!
Thắng trận ăn nhậu tưng bừng
Nhân tiện làm cỗ để mừng cưới luôn
Ai cũng vui, đéo ai buồn
Tiệc tùng thác loạn rượu tuôn ào ào.
Sơn – Nương về chốn núi cao
Chặt rừng, khai mỏ, tiền vào rất kinh
Còn về anh gẳm Thủy Tinh
Nguôi nguôi, tự nhủ “Thôi mình cho qua
Dù gì cũng hạng đại gia
Chân dài đông nghịt, kệ bà em Nương
Em ẻm mình cũng đã tương
Đã rành mọi nhẽ cái nường của em”
Nói chung là mọi chuyện êm
Sơn – Thủy đình chiến, bình yên đong tiền
Có thằng văn sỹ điên điên
Đéo đâu dựng chuyện nghìn niên oán thù
Đánh đấm là chuyện rất ngu
Nhưng Lừa lại khoái, rất ư lạ kỳ
Thủy Tinh thua trận, bị đì
“Nghìn năm ôm hận”, còn gì đời trai?
Sơn Tinh hoành tráng, quá tài
Nâng thành Thánh Tản, đời ai sánh
bằng!
Hết.
Tôi bóc của anh quả tem chơi đã. Nói chung là tôi rất kết cái kiểu kể chuyện của anh. Khen mãi cũng nhàm. Tôi chửi anh phát cho khí thế! :))
Trả lờiXóaTôi rất thích ỉa vào cổ tích Lừa anh ạ, khà khà.
XóaKính anh!
Dcm tôi kết nhất đoạn cuối anh ạ, bát đầu từ chỗ thằng văn xĩ điên ấy. Hê hê... Vãi cứt thật anh Trạn nhẻ
Trả lờiXóaTôi cũng kết nhứt đoạn đó. Cứ cái kiểu xiên tạc cổ tích của anh Trạn là tôi rất ưng. Vãi cứt thật anh Rít nhể?
XóaKhà khà. Thành các anh!
XóaCứ tưng tửng, hài hước, đểu giả...hehe, địt mẹ đọc thơ cô Trạn Khắm nài đéo khen đéo được.
Trả lờiXóaCó Tấm Cám. Hùng King, Sơn Thủy hữu tình, lại cả tàu Tam Anh oánh Lã Bố... Còn cái gì đưa dần dần lên để anh em thưởng thức nha anh Trạn?
Thành anh gất!!!
Đcm nếu như gặp anh nhẽ tôi lại đè cm anh ra tọng cho mấy liều thốc xổ cho bao nhiêu cứt ang tuôn mẹ hết ra luôn. Dcm cứ dắm xịt thế này phí công tôi ngày nào cũng vào hóng. Hô hô ...
Trả lờiXóaCho tôi vào hóng nhưng ít hớt được không? Thánh thơ thế này khen nhõn từ hay or tuyệt thì nhàm quá, mà tôi lại dốt và ngọng, (loại ăn không nên đọi lói không nên nhời í). Kính anh.
Trả lờiXóa