Lâu lâu ngó lại chỗ này,
Móc lại bài cũ lên đây, đỡ buồn.
-------
Đến Ô-đét-xa,
Hoàng Bom ngộ đạo
Rời Mút-cu,
Ivan Chuối gặp tri âm.
Lại nói đến
chiện Hoàng Bom thành sự mất tân mới cả Fà giò, giở về nhà lúc đó đã canh ba gà
gáy. Thấy ông pa bà ma vưỡn đứng trước cổng đợi, Hoàng Bom lo chuyến này sẽ nát
mẹ mông tội đi chơi về khuya đéo xin phép. Đương lí nhí định chì bày lí do thì
thấy bà ma ôm chầm Hoàng vào lòng, khóc nấc. Còn ông pa vỗ vai “Mầy được xuất
dương rùi con!”.
Hoàng lầm
nhẩm “Địt mẹ vửa xuất… xong thì lại được xuất dương. Sướng đéo tả”.
Ô-đét-xa một
ngày đông.
Một thiếu
niên dáng người nhỏ thó đương đúng nơi công viên, bất chấp cái lạnh cắt da. Tay
trái chàng ngoáy mũi, còn tay phải đút áo măng tô. Nhìn vửa có nét tiêu dao,
vửa uy phong lẫm liệt. Tựa như con chim chích đậu trên ngọn tre vậy. Thật dúng
là điên khùng xuất thiếu niên.
Thiếu niên
lòi rom đó không ai khác chính Hoàng Bom. Tay trái ngoáy mũi chính là 1 trong
mười mấy (hay bao nhiêu đéo biết) Kỳ Công của chàng. Tay phải thoạt nhìn đương
đút túi áo măng-tô, dưng thực ra đương luyện Mặc Cân thủ pháp, 1 trong 72 tuyệt
kỹ Thẩm Du.
Bỗng văng
vẳng giọng ca chua dư cứt mèo, lời ca thực giản đơn nhưng cũng rất cao siêu:
“Khi chiến
cùng liền bà,
Ta biến mình
thành liền ông.
Khi chiến
cùng liền ông,
Ta nghĩ mình
là liền bà”
Hoàng Bom dòm
về phía tiếng hát cất lên, một Gay nhân đương ung dung bước tới, dưng nhìn từ
xa lại ngỡ là lăn.
Hoàng Bom lẩm
nhẩm:
“Đây chẳng
phải là đạo lý tối cao của Dâm học ư? Ôi chao lời ca thoạt nghe bệnh hoạn, dưng
lại chính là điều mà cuộc đời ta theo đuổi.”
Vừa lúc đấy
gay nhân đó lăn tới nơi, Hoàng Bom bước đến quỳ sụp xuống mà nói:
- Mạo muội
mong cô dừng bước. Lời cô vửa ca thực như ánh mặt giời chiếu qua tim Zì. Thực
như tỉnh cơn mê. Như vén mây mà dòm thấy mặt giời.
Hôm nai ta đã
có duyên hội ngộ, thật đúng ý Trời. Chẳng hay tên mày là gì, con mặt \./?
Gay nhân ngửa
mặt lên giời cười to 3 tiếng “Hé hé hé” rùi thủng thẳng:
- Đất Thanh Trì vang lừng danh Chuối
Nơi Mút-cu
lẫm liệt Ivan.
Không dám,
không dám, tiện nhân hãy đứng lên. Bố mài tên Ivan Chuối. Mày tên gì?
- Zì là Hoàng
Bom, from Cổ Nhuế, được cho sang đây học nghề buôn lậu. Nay được gặp cô, quả
thực giời giúp Zì.
- Ta đi đến
đâu hát bài vửa rồi cũng bị ăn tát, nên uất hận mà rời Mút-cu đến đây thăm thú
dăm hôm. Gặp mày chả khác đéo Bá Nha gặp được Tử Kỳ. Quả trời thương sắp đặt
cuộc tao ngộ nài.
Nói xong 2
bên cầm tay nhau rơi nước mắt, đoạn lôi nhau và bụi rậm ân ái đến tận sáng hôm
sau.
Đúng là:
Giời Nga Sô,
đẩy đưa Bom gặp Chuối,
Đất công viên,
mưa Sở tưới đất Tần.
Tôi lại xé tem anh Trạn phát! Chiện hai dư nài sao không ai xem hả ta? Sao không gọi Zì Hoàng vào coi hả anh Trạn? Mà lâu không thấy anh Trạn biên chiện thơ Nôm là sao, là sao?
Trả lờiXóaHề hề, thi thoảng bốt lại thôi mà anh!
Xóa