Xuống hang bổ chết Đại Bàng
Sanh lại bị cướp mất hàng lần hai
Nhưng đời kể cũng còn mai
Gặp con Vua Biển, quá hai còn giề
(Hình minh họa chôm được, trông hơi bị ngầu, nhể)
Đến nơi, cả lũ hãi hùng
Chim gì lại ở tận cùng đáy hang?
Nhẽ vì tấc đất tấc vàng
Nên Chim cũng phải găm hàng, đợi lên?
Thông nói: “Anh sẽ ở trên,
Chú chui xuống cứu, đưa lên, rồi về”
Sanh ta chất phác, chân quê
Thấy anh nói thế ô-kê, xuống liền
Xuống hang, giáp mặt Chim liền
Trúng tên đau quá nằm rên hừ hừ
Sanh liền nhè nhẹ, từ từ
Vung rìu, làm phát, Chim thừ ra luôn
Công chúa đương khóc trong buồng
Thấy thế toe toét, nín luôn tức thì
“Chàng ơi, chàng cứu em đi
Về Cung mình cưới tức thì, nghe cưng”
Sanh nghe thấy thế cả mừng
Buộc luôn dây chão ngang lưng của nàng
Thông đưa lên, cướp luôn hàng
Bịt cửa hang lại, đưa nàng cút ngay
Sanh ở dưới, rất là cay
Chửi bới rất ác, “Thằng này, nhớ tao”
Bỗng thấy 1 chú xanh xao
Mò ra, thẽ thọt: “Anh hào, chớ lo
Mình vốn là con ông to
Ở tít ngoài biển, lần mò vào đây
Chẳng may bị con quái này
Bắt về hành hạ, đọa đầy tả tơi
Có sẵn lối thoát đây rồi
Tớ với cậu chẩu, về chơi nhà mình”
Sanh ta hết hẳn bực mình
Hai đứa trốn thoát, về trình bẩm cha
Hóa ra ông kễnh nhà ta
Là con Vua Biển, rõ là hàng ngon
Vua Biển nhớ con hao mòn
“Tuy nó lại cái, nhưng còn hơn không”
Suốt ngày ra ngóng vào trông
Nay được gặp lại, mừng không gì bằng.
Sanh cũng chẳng thích lằng nhằng
“Bố con các chú nhà băng sẵn tiền
Thôi thì anh chẳng làm phiền
Đưa anh một ít, lấy tiền về quê”
Thế là họ rước Sanh về
Cho cái đàn đểu, bảo: “Về mà chơi”
Tiền cũng cho kha khá rồi
Có nồi cơm cũ, Sanh đòi mang theo
Vua Biển cũng chẳng ngặt nghèo
Cho luôn, để khỏi lèo nhèo, mất công.
Quay trở lại chuyện của Thông
Đón được Công chúa về Cung, rất hoành
Thông muốn tổ chức cưới nhanh
Để lâu nhỡ chuyện chẳng lành xảy ra
Nhưng mà Công chúa chúng ta
Tự dưng cấm khẩu, rất là không hay
Thái Y các kiểu bó tay
Vua nói “Thông, khất chú mày ít lâu”
Tự nhiên ăng ẳng từ đâu
Tiếng hát ai oán, rất sầu thê lương
“Anh mày lặn lội đường trường
Cứu con Công chúa ẩm ương trở về
Thế mà giờ nó cá chê
Nó sắp đám cưới, để về với giai”
Vua nghe, đéo biết là ai
Sai lính ra gọi vào ngay trong thành
Tưởng thằng nào, hóa anh Sanh
Hết tiền nên đã trở thành hát rong
Công chúa nằm ngửa trong phòng
Thấy giai nên nghểnh cổ trông ra ngoài
Nhìn thấy anh Sanh đẹp trai
Gào lên thảm thiết: “Em nài, anh ơi”
Hai đứa mừng rỡ khôn nguôi
Tíu ta tíu tít, rồi lôi vào phòng
Đến đây sợ trái thuần phong
Nên tôi chỉ tả rằng rung cả nhà
Công chúa liên tục gào la
“Nữa, anh ơi, nữa...” rất là thảm thương
Vua đứng hóng hớt ngoài tường
Chỉ nghe mà cũng thấy cương cả nòng…
Lại dừng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 5